Myanmar 1–2 Việt Nam (1995)

Myanmar 1–2 Việt Nam (1995)
Sân vận động kỷ niệm 700 năm, địa điểm tổ chức trận đấu
Sự kiệnBán kết môn Bóng đá Nam Đại hội Thể thao Đông Nam Á 1995
Bàn thắng vàng sau hiệp phụ
Ngày14 tháng 12 năm 1995
Địa điểmSân vận động kỷ niệm 700 năm, Chiang Mai, Thái Lan
Trọng tàiPirom Un-Prasert (Thái Lan)

Vào ngày 14 tháng 12 năm 1995, hai đội tuyển quốc gia MyanmarViệt Nam đã đối đầu với nhau trong một trận đấu bóng đá diễn ra tại Sân vận động kỷ niệm 700 nămChiang Mai, Thái Lan. Trận đấu này nằm trong khuôn khổ vòng bán kết của môn bóng đá nam tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á lần thứ 18, được tổ chức tại Chiang Mai vào trung tuần tháng 12 năm 1995.

Trước trận đấu này, Việt Nam bị đánh giá thấp hơn đối thủ do đây là lần đầu tiên đội tuyển này có mặt tại vòng bán kết của một giải đấu bóng đá cấp độ Đông Nam Á từ khi tái hội nhập với thể thao khu vực và thế giới sau công cuộc Đổi Mới, trong khi Myanmar thời điểm đó được coi là một đội mạnh ở khu vực. Tuy nhiên, Việt Nam đã giành chiến thắng bất ngờ với tỷ số 2–1 nhờ bàn thắng vàng của tiền đạo Trần Minh Chiến trong thời gian thi đấu hiệp phụ, để có lần đầu tiên kể từ khi thống nhất đất nước lọt vào trận tranh huy chương vàng của giải đấu, mặc dù để thua đội tuyển Thái Lan sau đó.

Đây là một trong những trận đấu được xem là bước ngoặt tạo ra sự phát triển của bóng đá Việt Nam trong giai đoạn sau này, khi tuyển Việt Nam liên tục tiến sâu và giành được những thành tích cao tại các giải đấu khu vực; cũng như vị thế hai nền bóng đá Việt Nam và Myanmar có sự đảo chiều. Từ trận đấu này, giải thưởng "Quả bóng vàng Việt Nam" đã ra đời nhằm vinh danh những đóng góp, thành tích của các cầu thủ bóng đá Việt Nam trong năm. Văn hóa "đi bão" của người Việt Nam cũng đã dần hình thành và lan tỏa mỗi khi Việt Nam giành chiến thắng tại các giải bóng đá của khu vực và thế giới.

Trước trận đấu

Ghi chú: Trong tất cả các kết quả dưới đây, tỷ số của đội lọt vào bán kết được đưa ra trước.
 Myanmar Vòng  Việt Nam
Đối thủ Tỷ số Vòng bảng Đối thủ Tỷ số
 Philippines 4–1 Trận 1  Malaysia 2–0
 Singapore 2–4 Trận 2  Campuchia 4–0
 Brunei 2–0 Trận 3  Thái Lan 1–3
 Lào 1–0 Trận 4  Indonesia 1–0
Nhất Bảng B
VT Đội ST Đ
1  Myanmar 4 9
2  Singapore 4 8
3  Lào 4 7
4  Philippines 4 3
5  Brunei 4 1
Bảng xếp hạng Nhì Bảng A
VT Đội ST Đ
1  Thái Lan (H) 4 10
2  Việt Nam 4 9
3  Indonesia 4 6
4  Malaysia 4 4
5  Campuchia 4 0
Nguồn: 18th SEA GAMES 1995
(H) Chủ nhà

Đội tuyển Myanmar, trước đó có tên là Miến Điện, đã từng giành huy chương vàng môn bóng đá nam trong năm kỳ Đại hội Thể thao Đông Nam Á – lúc đó còn mang tên SEAP Games – liên tiếp từ năm 1965 đến năm 1973, cũng như đoạt huy chương vàng môn bóng đá nam tại Đại hội Thể thao châu Á 19661970. Những năm sau đó, bóng đá Myanmar suy yếu nhưng vẫn được coi là đội mạnh của khu vực Đông Nam Á; họ đã giành được huy chương bạc tại kỳ SEA Games gần nhất vào năm 1993.[1]

Trước năm 1975, Việt Nam Cộng hòa là một trong những thành viên sáng lập Liên đoàn thể thao Bán đảo Đông Nam Á, và tham dự SEAP Games liên tục trong các năm 1959 đến 1973. Ở môn bóng đá nam, đội tuyển bóng đá Việt Nam Cộng hòa đã giành huy chương vàng vào năm 1959 cùng hai lần về nhì vào năm 19671973, đều để thua Miến Điện.[2] Việt Nam chính thức thống nhất hai miền Nam–Bắc sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, nhưng do hậu quả của chiến tranh mà nước này đã không tham dự đại hội trong một thời gian dài.[3][4] Sau khi thực hiện công cuộc Đổi Mới, Việt Nam thống nhất đã tái hòa nhập với thể thao Đông Nam Á và tham dự kỳ SEA Games đầu tiên vào năm 1989.[5] Cũng trong năm 1989, Liên đoàn bóng đá Việt Nam thống nhất được tái thành lập,[6] và đến năm 1991 thì đội tuyển bóng đá nước này có lần đầu tiên tham dự SEA Games tại kỳ đại hội lần thứ 16Philippines.[a][9] Lứa cầu thủ của Việt Nam lúc đó được đánh giá là có khả năng cạnh tranh huy chương, nhưng những bất ổn nội bộ đã khiến đội tuyển bị loại ngay từ vòng bảng với một trận hòa và hai trận thua.[10] Hai năm sau, Việt Nam tiếp tục tham dự SEA Games 17 tại Singapore nhưng vẫn bị loại từ vòng bảng với hai trận thua, bất chấp việc đã giành được chiến thắng ở trận còn lại.[11][12]

Đội tuyển Việt Nam tham dự SEA Games 18 dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên người Đức Karl-Heinz Weigang,[13] trong khi nhà cầm quân người Hà Lan Ger Blok là thuyền trưởng của đội tuyển Myanmar khi đó.[14] Ở vòng bảng, tuyển Việt Nam xếp nhì bảng A với ba trận thắng và một trận thua,[15] trong đó chiến thắng 1–0 ở lượt trận cuối cùng trước Indonesia giúp Việt Nam vượt qua chính đối thủ để giành quyền vào bán kết SEA Games lần đầu tiên kể từ khi tái hội nhập.[16][17] Bên phía tuyển Myanmar, họ cũng có ba trận thắng và một trận thua nhưng dẫn đầu bảng B sau khi giai đoạn vòng bảng kết thúc.[15]

Hai đội bóng chưa gặp nhau tính từ khi Việt Nam tái hòa nhập với thể thao khu vực sau Đổi Mới cho đến trước năm 1995.[18] Trước năm 1975, đội tuyển Việt Nam Cộng hòa có 13 lần đối đầu với đội tuyển Miến Điện, với kết quả thắng hai, hòa một và thua đến mười trận;[19] trong khi đội tuyển Việt Nam Dân chủ Cộng hòa không ghi nhận trận đấu nào với Miến Điện.[20][b] Vào thời điểm năm 1995, đội tuyển Việt Nam bị đánh giá thấp hơn so với tuyển Myanmar; cửa thắng của Việt Nam bị cho là "gần như không có".[13][22]

Diễn biến trận đấu

Myanmar mở tỷ số từ sớm, với bàn thắng của Myo Hlaing Win ngay từ phút thứ năm của trận đấu.[23] Tuy nhiên, chỉ không đầy 10 phút sau, Lê Huỳnh Đức đã ghi bàn gỡ hòa 1–1 cho đội tuyển Việt Nam sau một pha đối mặt.[24][25] Vào phút thứ 25, thủ môn Aung Kyaw Kyaw nhận thẻ đỏ vì phạm lỗi thô bạo với Huỳnh Đức, khiến Myanmar phải thi đấu với 10 người trên sân, sau đó thủ môn dự bị Zaw Win Naing vào sân thay Maung Maung Oo.[23] Tuy vậy, Myanmar vẫn tạo ra được thế trận trên chân so với tuyển Việt Nam; họ đã tạo ra một số cơ hội nhưng không thể ghi bàn.[1][23] Năm phút trước khi hết thời gian thi đấu chính thức, Aye Naing có pha bóng thô bạo và nhận thẻ đỏ trực tiếp, khiến Myanmar chỉ còn lại 9 người.[23][26] Tỷ số 1–1 được giữ nguyên sau 90 phút thi đấu.[27]

Bước vào hiệp phụ, Trần Minh Chiến – người trước đó đã dính chấn thương đầu gối – được huấn luyện viên Weigang tung vào sân.[28][29] Phút 95, sau pha dàn xếp đá phạt nhanh của Đỗ KhảiNguyễn Hồng Sơn bên phía cánh phải, bóng được treo vào vòng cấm nhưng Lê Huỳnh Đức đón hụt bóng; sau đó chính Trần Minh Chiến liền tung cú đá vô lê vào lưới Myanmar, ghi bàn thắng vàng ấn định chiến thắng 2–1 cho Việt Nam. Đây cũng là lần đầu tiên luật bàn thắng vàng được áp dụng tại một kỳ SEA Games.[26][29]

Myanmar
Việt Nam

Sau trận đấu và ảnh hưởng công chúng

Sau trận đấu, một quan chức bóng đá Myanmar nói các cầu thủ Việt Nam đã "gặp nhiều may mắn", trong khi huấn luyện viên Karl-Heinz Weigang của đội Việt Nam phát biểu rằng các cầu thủ Myanmar "không dành cho chúng tôi [Việt Nam] sự tôn trọng xứng đáng".[23] Một thành viên ban tổ chức Tiger Cup 1996 khi nói về thành tích của đội tuyển Việt Nam tại SEA Games 1995 với huấn luyện viên Weigang cũng cho rằng "đội Việt Nam chỉ may mắn thôi".[31] Tờ The New Paper của Singapore còn ví chiến tích của tuyển Việt Nam với câu chuyện Cô bé Lọ Lem (Cinderella).[23]

Sau nhiều cuộc họp, tranh luận, lãnh đạo VTV quyết định chọn khoảnh khắc Minh Chiến ghi bàn vào lưới Myanmar làm hình hiệu cho chương trình thể thao phát sóng nằm trong chương trình thời sự trưa và tối của VTV. Pha làm bàn ấy được chọn bởi hội đủ các yếu tố: mạch lạc, nhanh, gọn, đẹp mắt. Hình ảnh chạy và ăn mừng bàn thắng của Minh Chiến cho thấy khát vọng chiến thắng, vươn lên của thể thao Việt Nam trên đấu trường quốc tế.

— Bình luận viên Quang Huy, năm 1996 công tác tại VTV[29]

Báo chí và truyền thông Việt Nam đã gọi bàn thắng vàng mà Trần Minh Chiến ghi được trong trận đấu là "bàn thắng để đời", và tôn vinh Chiến như một người hùng.[32][33] Đài Truyền hình Việt Nam thậm chí đã lấy hình ảnh bàn thắng này làm hình hiệu cho chương trình thể thao của đài trong gần chục năm,[29][34] mặc dù trước khi SEA Games diễn ra, truyền hình Việt Nam hầu như không tỏ ra quan tâm đến việc tường thuật trực tiếp các trận đấu của đội tuyển.[25][35] Nhà báo Minh Hùng của báo Sài Gòn Giải Phóng Thể thao sau khi chứng kiến bàn thắng của Trần Minh Chiến đã nảy ra ý tưởng tổ chức giải thưởng "Quả bóng vàng Việt Nam" nhằm vinh danh các cầu thủ Việt Nam có những đóng góp, thành tích hoặc dấu ấn nổi bật trong suốt một năm;[36] ông đã thực hiện đề án chỉ trong bốn giờ đồng hồ rồi gửi cho ban biên tập báo Sài Gòn Giải Phóng, và nhanh chóng được đồng ý.[37][38] Sau SEA Games 18, lễ trao giải Quả bóng vàng Việt Nam đã được tổ chức lần đầu tiên với danh hiệu được trao cho Lê Huỳnh Đức,[39] trong khi Trần Minh Chiến chỉ về đích thứ tư trong cuộc đua danh hiệu Quả bóng vàng năm đó. Đại hội năm 1995 cũng là kỳ đại hội duy nhất mà cầu thủ này tham dự; anh phải giải nghệ sau đó một năm do tái phát chấn thương đầu gối.[33][34]

Bàn thắng vàng của Trần Minh Chiến đã khiến hàng triệu người Việt Nam xuống đường ăn mừng chiến thắng.[40][41] Khái niệm "đi bão" cũng được cho là đã xuất hiện sau trận đấu này, và trở nên gắn liền với bóng đá Việt Nam mỗi khi đội tuyển nước này giành chiến thắng tại các giải đấu lớn.[42][43] Trước đó, khi Việt Nam giành chiến thắng trước Malaysia ở vòng bảng, nhiều người Việt đã xuống đường cổ vũ và hò reo; và sau khi đội tuyển về nước, các cổ động viên đã tập trung đông đảo để chào đón các cầu thủ.[29]

Chiến thắng trước đội tuyển Myanmar giúp Việt Nam lọt vào trận chung kết SEA Games lần đầu tiên kể từ khi tái hội nhập, tuy nhiên họ đã thất bại trước Thái Lan với tỷ số đậm 0–4 và chỉ giành huy chương bạc;[44][45] trong khi ở trận tranh huy chương đồng với Singapore, Myanmar đã để thua 0–1.[15] Báo Lao Động coi trận đấu với Myanmar là "dấu mốc đáng nhớ với bóng đá Việt Nam",[44] trong khi tờ Sài Gòn Giải Phóng nhận xét lịch sử bóng đá Việt Nam từ khi nước này thống nhất đã "sang trang".[22] Một năm sau đó, Việt Nam gia nhập Liên đoàn bóng đá ASEAN cùng ba quốc gia khác,[46] và giành hạng ba chung cuộc ngay ở giải vô địch bóng đá Đông Nam Á đầu tiên được tổ chức.[47] Bóng đá Việt Nam được đánh giá đã vươn lên nhóm hàng đầu khu vực Đông Nam Á, trong khi bóng đá Myanmar có xu hướng đi xuống, dần bị đánh giá thấp hơn Việt Nam và không còn thuộc hàng ngũ đội mạnh trong khu vực.[1][48] Tại các giải vô địch Đông Nam Á, Việt Nam đã ba lần đăng quang vào các năm 2008, 20182024 cùng với hai lần về nhì vào các năm 1998, 2022 và chỉ hai lần bị loại từ vòng bảng;[49][50] trong khi thành tích cao nhất của bóng đá Myanmar là hai lần lọt tới bán kết vào các năm 20042016.[51] Ở môn bóng đá nam SEA Games, mặc dù phải tới năm 2019 Việt Nam mới lần đầu tiên giành được huy chương vàng sau 60 năm[52] và đạt thành tích này một lần nữa vào năm 2022,[53] nhưng cũng đã có thêm bốn lần giành huy chương bạc vào các năm 1999, 2003, 2005, 2009 và ba lần đoạt huy chương đồng vào các năm 1997, 20152023;[54][55] trong khi thành tích tốt nhất của Myanmar là hai huy chương bạc vào năm 20072015.[56][57] Thành tích đối đầu giữa hai đội tuyển có sự chênh lệch, khi Việt Nam thắng chín, hòa hai và chỉ thua một trước Myanmar kể từ sau trận đấu năm 1995 đến năm 2024.[58][59] Tuy nhiên tại SEA Games, đội tuyển U-23 Myanmar cũng có ba lần đánh bại Việt Nam ở các trận đấu loại trực tiếp, gồm hai trận bán kết năm 2007 và 2015 cùng trận tranh huy chương đồng năm 2011.[13][60]

Ghi chú

  1. ^ Trước năm 2001, môn bóng đá nam tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á được dành cho cấp độ đội tuyển quốc gia. Từ năm 2001, quy định chỉ sử dụng cầu thủ dưới 23 tuổi (U-23) tham dự SEA Games bắt đầu được áp dụng với môn thể thao này, sau đó được điều chỉnh thành U-22 từ năm 2017.[7][8]
  2. ^ Website Hệ số Elo bóng đá thế giới (World Football Elo Ratings) thống kê các trận đấu của đội tuyển Việt Nam Cộng hòa trước 1975 chung với thành tích đội tuyển Việt Nam thống nhất (từ năm 1991).[21]

Tham khảo

  1. ^ a b c Trọng Vũ (ngày 19 tháng 11 năm 2018). "Đội tuyển Việt Nam từng ghi dấu cho sự đi xuống của bóng đá Myanmar". Báo điện tử Dân Trí. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 3 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  2. ^ Nhựt Quang (ngày 22 tháng 11 năm 2019). "Bóng đá Việt Nam: 60 năm có trọn giấc mơ SEA Games". Thể thao & Văn hóa. Thông tấn xã Việt Nam. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2025.
  3. ^ An An. "Ấn tượng thể thao Việt Nam qua các kỳ SEA Games". Nhân vật – Sự kiện. Thông tấn xã Việt Nam. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 12 năm 2023. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  4. ^ Tuấn Điệp (ngày 5 tháng 5 năm 2022). "Việt Nam tham gia SEA Games lần đầu tiên vào năm nào?". Báo Quân đội nhân dân. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  5. ^ Tam Nguyên (ngày 26 tháng 4 năm 2022). "Từ SEA Games đến SEA Games: Malaysia 1989 và những xạ thủ "khét tiếng"". Lao Động. Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 4 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  6. ^ Minh Hùng (ngày 31 tháng 5 năm 2005). "15 năm nhìn lại". Sài Gòn Giải Phóng Thể thao. Lưu trữ bản gốc ngày 22 tháng 7 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  7. ^ "Bóng đá nam Việt Nam bất bại ở trận ra quân tại SEA Games hơn 20 năm qua". Báo điện tử Dân Trí. ngày 30 tháng 4 năm 2023. Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 5 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2025.
  8. ^ Hiếu Lương (ngày 26 tháng 1 năm 2025). "Bóng đá nam SEA Games 33 không dùng cầu thủ quá tuổi". VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 3 năm 2025. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2025.
  9. ^ PV (ngày 26 tháng 5 năm 2020). "SEA Games 1991: HLV trưởng xúi 11 tuyển thủ Việt Nam "đào ngũ"?". Dân Việt. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  10. ^ Sĩ Huyên; Hoàng Vũ (ngày 22 tháng 11 năm 2019). "30 năm 'biên niên sử' SEA Games: Tan tác đội tuyển kỳ SEA Games 1991". Tuổi Trẻ Online. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 3 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  11. ^ Đức Nguyễn (ngày 28 tháng 11 năm 2013). "HLV Trần Bình Sự và ký ức SEA Games 17: Bóng đá & cuộc tranh đấu giữa đôi chân với cơm áo". Tạp chí Bóng đá. Lưu trữ bản gốc ngày 31 tháng 7 năm 2023. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  12. ^ Quảng Hà (ngày 1 tháng 12 năm 2012). "Bóng đá Việt - 20 năm chỉ 1 lần lên ngôi". VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 12 năm 2021. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  13. ^ a b c Diệp Xưa (ngày 12 tháng 6 năm 2015). "Myanmar: Duyên & nợ". Báo Công an nhân dân. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  14. ^ Haverkort, Jeroen (ngày 9 tháng 2 năm 2011). "Werken op twijfelachtig grondgebied" [Làm việc ở những vùng đất lạ] (bằng tiếng Hà Lan). metronieuws.nl. Bản gốc lưu trữ ngày 17 tháng 8 năm 2016. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2025.
  15. ^ a b c "South East Asian Games 1995 (Thailand)" [Đại hội Thể thao Đông Nam Á 1995 (Thái Lan)]. Rec.Sport.Soccer Statistics Foundation (bằng tiếng Anh). ngày 16 tháng 7 năm 2009. Lưu trữ bản gốc ngày 3 tháng 2 năm 2023. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  16. ^ Anh Nguyễn (ngày 6 tháng 5 năm 2022). "5 chiến thắng ấn tượng nhất của bóng đá Việt Nam trước Indonesia tại SEA Games". Dân Việt. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  17. ^ Yến Phương (ngày 17 tháng 3 năm 2024). ""Duyên nợ" với Indonesia". Sài Gòn Giải Phóng Thể thao. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  18. ^ Courtney, Barrie (ngày 21 tháng 12 năm 2005). "Vietnam - List of International Matches" [Việt Nam - Danh sách trận đấu bóng đá quốc tế]. Rec.Sport.Soccer Statistics Foundation (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 12 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  19. ^ Courtney, Barrie (ngày 28 tháng 11 năm 2002). "South Vietnam - List of International Matches" [Việt Nam Cộng hòa - Danh sách trận đấu bóng đá quốc tế]. Rec.Sport.Soccer Statistics Foundation (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 25 tháng 5 năm 2025. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2025.
  20. ^ Courtney, Barrie (ngày 12 tháng 12 năm 2004). "North Vietnam - List of International Matches" [Việt Nam Dân chủ Cộng hòa - Danh sách trận đấu bóng đá quốc tế]. Rec.Sport.Soccer Statistics Foundation (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2025.
  21. ^ "World Football Elo Ratings–Vietnam" [Hệ số Elo - Việt Nam]. Website tổng hợp Hệ số Elo bóng đá thế giới (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 2 năm 2025. Truy cập ngày 4 tháng 3 năm 2025.
  22. ^ a b Thúy Oanh (ngày 11 tháng 12 năm 2007). "Trận đấu 12 năm". Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  23. ^ a b c d e f g S Gulam (ngày 15 tháng 12 năm 1995). "Good going, Vietnam!" [Làm tốt lắm, Việt Nam!]. The New Paper (bằng tiếng Anh). Singapore. tr. 57. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 3 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  24. ^ Minh Hùng (ngày 28 tháng 8 năm 2005). "Bài 1: Ý tưởng từ cú vô lê của Trần Minh Chiến". Sài Gòn Giải Phóng Thể thao. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  25. ^ a b "Cú hích lịch sử". Báo Tổ quốc. ngày 26 tháng 11 năm 2009. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025 – qua Báo Bóng đá.
  26. ^ a b Yến Phương (ngày 23 tháng 2 năm 2023). "Những khoảnh khắc vàng của Quả bóng vàng". Báo Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 2 năm 2023. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  27. ^ Ngọc Huy (ngày 14 tháng 11 năm 2024). "Đối thủ của tuyển Việt Nam tại AFF Cup 2024: Myanmar và ký ức vàng". VietNamNet. Lưu trữ bản gốc ngày 15 tháng 11 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  28. ^ Tùng Lâm (ngày 31 tháng 5 năm 2020). "3 người hùng "bất đắc dĩ" của bóng đá Việt Nam: Họ là ai?". Dân Việt. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  29. ^ a b c d e Sĩ Huyên; Hoàng Vũ (ngày 25 tháng 11 năm 2019). "30 năm 'biên niên sử' SEA Games - Kỳ 4: 'Hình hiệu' Minh Chiến và chuyến vinh quy trong 'tâm bão'". Tuổi Trẻ Online. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  30. ^ "Football". 18th SEA GAMES 1995. Bản gốc lưu trữ ngày 19 tháng 5 năm 1997. Truy cập ngày 7 tháng 3 năm 2025.
  31. ^ Quốc Việt (ngày 19 tháng 6 năm 2017). "Đại sứ Việt Nam tại Thái Lan và hồi ức về cố HLV Weigang". Báo Thanh Niên. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  32. ^ "Bóng đá mang sắc phục Công an: Một thời vang bóng". Báo Công an nhân dân. ngày 18 tháng 9 năm 2005. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  33. ^ a b Quang Huy (ngày 27 tháng 4 năm 2013). "Sao thể thao ngày ấy - Kỳ 77: Đứng lên từ nỗi đau". Báo Thanh Niên. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  34. ^ a b Quốc Việt (ngày 18 tháng 4 năm 2020). "Trần Minh Chiến: Cú vô lê đi vào lịch sử và tuyệt kỹ "xe đạp chổng ngược"". Báo Thanh Niên. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 6 năm 2023. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  35. ^ Chu Đình Ngạn (ngày 10 tháng 9 năm 2005). "Nhớ lại những ngày kỳ lạ ở Chiang Mai". Sài Gòn Giải Phóng Thể thao. Lưu trữ bản gốc ngày 6 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 6 tháng 8 năm 2025.
  36. ^ Nguyễn Nguyên (ngày 19 tháng 2 năm 2024). "Quả bóng vàng, giải thưởng lâu đời nhất trong lịch sử bóng đá Việt Nam". Báo Pháp luật Thành phố Hồ Chí Minh. Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 2 năm 2024. Truy cập ngày 27 tháng 2 năm 2025.
  37. ^ Nguyễn Nguyên (ngày 27 tháng 2 năm 2015). "Những kỷ niệm với Minh Hùng". Báo Pháp luật Thành phố Hồ Chí Minh. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 27 tháng 2 năm 2025.
  38. ^ Đức Đồng (ngày 27 tháng 2 năm 2015). "'Cha đẻ' giải thưởng Quả bóng Vàng Việt Nam qua đời". VnExpress. Bản gốc lưu trữ ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 27 tháng 2 năm 2025.
  39. ^ CCKM (ngày 26 tháng 2 năm 2025). "Bóng Vàng tuổi 30". Thể thao & Văn hóa. Thông tấn xã Việt Nam. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 27 tháng 2 năm 2025.
  40. ^ Đỗ Tuấn (ngày 21 tháng 6 năm 2013). "Trần Minh Chiến - người của những ký ức". Báo Nhân Dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  41. ^ Tuấn Thành (ngày 29 tháng 11 năm 2013). "Nhìn lại SEA Games 18: Vỡ òa vì bóng đá!". Tạp chí Bóng đá. Lưu trữ bản gốc ngày 31 tháng 7 năm 2023. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  42. ^ Phạm Thái (ngày 28 tháng 10 năm 2022). "Đi bão". VOV. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 3 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  43. ^ Phạm Văn Tình (ngày 18 tháng 12 năm 2019). "Chữ và nghĩa: Đi bão - 'Bão' từ đâu thế?". Thể thao & Văn hóa. Thông tấn xã Việt Nam. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 1 năm 2023. Truy cập ngày 3 tháng 2 năm 2025.
  44. ^ a b Tam Nguyên (ngày 30 tháng 4 năm 2022). "Từ SEA Games đến SEA Games: Thái Lan 1995 - màu bạc của bóng đá nam". Lao Động. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 9 năm 2023. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  45. ^ Thiện Nhân (ngày 23 tháng 11 năm 2019). "Bóng đá nam Việt Nam chưa bao giờ thắng Thái Lan ở các kỳ SEA Games". Báo điện tử Dân Trí. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  46. ^ Hoàng An (ngày 20 tháng 7 năm 2022). "Indonesia muốn rời Liên đoàn Bóng đá Đông Nam Á". VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 12 tháng 8 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  47. ^ Trần Hòa (ngày 10 tháng 11 năm 2016). "Nhìn lại Tiger Cup 1996: Tấm HCĐ đầu tiên của ĐT Việt Nam". Báo điện tử VTV. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 11 năm 2016. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  48. ^ Phương Minh (ngày 11 tháng 12 năm 2007). "U23 Việt Nam rất khó vượt qua Myanmar". VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2025.
  49. ^ Hoài Dư (ngày 18 tháng 5 năm 2024). "Thành tích của bóng đá Việt Nam qua các kỳ AFF Cup". Tuổi Trẻ Online. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  50. ^ Nhóm phóng viên (ngày 6 tháng 1 năm 2025). "[Ảnh] Đội tuyển Việt Nam nâng cao cúp vô địch ASEAN Cup 2024". Báo Nhân Dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  51. ^ Hiếu Lương (ngày 26 tháng 11 năm 2024). "Myanmar gọi 30 cầu thủ chuẩn bị cho AFF Cup 2024". VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 12 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  52. ^ Mai Nguyễn (ngày 30 tháng 12 năm 2019). "Bóng đá Việt Nam vô địch SEA Games: 60 năm cho khoảnh khắc huy hoàng". VietNamNet. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  53. ^ Nhóm phóng viên (ngày 22 tháng 5 năm 2022). "U23 Việt Nam giành Huy chương Vàng bóng đá nam SEA Games 31". Báo Nhân Dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 9 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  54. ^ Hoàng Duy (ngày 5 tháng 5 năm 2022). "Thành tích của bóng đá Việt Nam tại SEA Games". Báo Quân đội nhân dân. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  55. ^ Huy An (ngày 16 tháng 5 năm 2023). "U22 Việt Nam giành Huy chương Đồng SEA Games 32". Báo Nhân Dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 9 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  56. ^ Hoài Phương (ngày 13 tháng 5 năm 2023). "Xem trực tiếp U22 Thái Lan và U22 Myanmar (bán kết SEA Games 32)". Báo Quân đội nhân dân. Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 7 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  57. ^ Thùy Minh (ngày 16 tháng 6 năm 2015). "Đè bẹp Myanmar, U23 Thái Lan vô địch tuyệt đối SEA Games". VietnamPlus. Thông tấn xã Việt Nam. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  58. ^ Minh Chí (ngày 20 tháng 12 năm 2024). "Lịch sử đối đầu giữa ĐT Việt Nam vs ĐT Myanmar: Chủ nhà áp đảo". Dân Việt. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 12 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  59. ^ "[Ảnh] Xuân Son ghi cú đúp, đội tuyển Việt Nam thắng 5-0 Myanmar". Báo Nhân Dân điện tử. ngày 21 tháng 12 năm 2024. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 12 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.
  60. ^ Băng Tâm (ngày 25 tháng 4 năm 2019). "U23 Việt Nam và U23 Myanmar làm "quân xanh" cho nhau". Báo An ninh Thủ đô. Lưu trữ bản gốc ngày 6 tháng 12 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 3 năm 2025.

Liên kết ngoài

Prefix: a b c d e f g h i j k l m n o p q r s t u v w x y z 0 1 2 3 4 5 6 7 8 9

Portal di Ensiklopedia Dunia

Kembali kehalaman sebelumnya