Tổng tuyển cử New Zealand năm 1893 được tổ chức vào ngày 28 tháng 11 và 20 tháng 12 lần lượt tại các khu vực bầu cử của người châu Âu và người Maori, để bầu ra 74 nghị sĩ khóa 12 của Nghị viện New Zealand. Đảng Tự do giành thắng lợi trong bầu cử, và Richard Seddon trở thành thủ tướng.
1893 là năm mà quyền phổ thông đầu phiếu được cấp cho nữ giới trên 21 tuổi (gồm cả người Maori), đăng ký nhiều nơi bị bãi bỏ, quyền bỏ phiếu ưu tiên cho người Maori có tài sản bị bãi bỏ, và chỉ những người thực sự có một nửa huyết thống Maori mới được phép chọn bỏ phiếu tại khu vực bầu cử của người châu Âu hay của người Maori. Quyền bầu cử cho nữ giới là thay đổi quan trọng nhất.
Tái phân bổ cử tri 1892
Tái phân bổ cử tri lần trước được tiến hành vào năm 1890 nhằm phục vụ tổng tuyển cử cùng năm. Điều tra nhân khẩu năm 1891 là lần đầu tiên tự động kích hoạt tái phân bổ cử tri, điều này được tiến hành trong năm 1892. Dân số có khuynh hướng dịch chuyển đến đảo Bắc dẫn đến chuyển một khu vực bầu cử từ đảo Nam sang đảo Bắc. Chỉ có ba khu vực bầu cử duy trì biên giới không thay đổi: Thames, Wairarapa, và Timaru.[1] 14 khu vực bầu cử mới được lập, và trong đó có tám khu vực bầu cử lần đầu tiên được lập: Bay of Plenty, Otaki, Pareora, Patea, Riccarton, Waiapu, Waimea-Sounds, và Wellington Suburbs. Sáu khu vực bầu cử còn lại từng tồn tại trước đây, và chúng được tái lập cho nghị viện khóa 12: Caversham, Chalmers, Lyttelton, Rangitata, Waihemo, và Waipa.[2]
Quyền bầu cử của nữ giới
Đài kỷ niệm các nhân vật đóng góp cho quyền đầu phiếu của nữ giới, tại Christchurch. Các nhân vật từ trái sang phải là Amey Daldy, Kate Sheppard, Ada Wells và Harriet Morison
Thay đổi đáng chú ý nhất trong tổng tuyển cử năm 1893 là theo Đạo luật Tuyển cử 1893, quyền bầu cử được mở rộng cho toàn bộ nữ giới (bao gồm người Maori) từ 21 tuổi trở lên.[3] Quyền bầu cử của nữ giới được ban hành sau khoảng hai thập niên nữ giới tại đây tiến hành vận động, lãnh đạo họ là các nhân vật như Kate Sheppard và Mary Ann Müller cùng các tổ chức như chi nhánh New Zealand của Liên đoàn Điều độ Nữ giới Cơ đốc giáo WCTU do Anne Ward lãnh đạo.[4] Trong các quốc gia hiện độc lập, New Zealand là nơi đầu tiên nữ giới được bầu cử trong thời kỳ hiện đại.[5] Cựu Thủ tướng John Hall là một chính trị gia bảo thủ, hầu hết công lao thúc đẩy Nghị viện thông qua luật là của ông; ông là nam giới duy nhất được đề danh trên tượng kỷ niệm Kate Sheppard quốc gia.[5] Chỉ có 10 tuần từ khi thông qua luật đến khi bầu cử, và Liên đoàn Điều độ Nữ giới Cơ đốc giáo bắt đầu ghi danh cho nhiều nữ giới nhất có thể.[4]
Bầu cử
Tổng tuyển cử năm 1893 được tổ chức vào Thứ Ba, 28 tháng 11 tại các khu vực bầu cử chung, và vào ngày Thứ Tư, 20 tháng 12 tại các khu vực bầu cử Māori để bầu tổng cộng 74 nghị sĩ cho nghị viện khóa 12.[6][7]
Tổng số 302.997 (75,3%) cử tri tham gia bỏ phiếu.[8] 65% toàn bộ nữ giới New Zealand đủ tư cách đã tham gia tổng tuyển cử 1893.[4] Có 3 ghế chỉ có một ứng cử viên.[9] 31 khu vực bầu cử tại đảo Bắc và 39 khu vực bầu cử tại đảo Nam, cộng thêm 4 khu vực bầu cử của người Maori.[10]
Kết quả
Theo đảng
Bảng sau cung cấp kết quả theo đảng theo dữ liệu của Wilson (1985), ông ghi nhận các đại biểu Maori là nhân vật độc lập trước tổng tuyển cử 1905.[11]
McRobie, Alan (1989). Electoral Atlas of New Zealand. Wellington: GP Books. ISBN0-477-01384-8.
Wilson, James Oakley (1985) [First published in 1913]. New Zealand Parliamentary Record, 1840–1984 (ấn bản thứ 4). Wellington: V.R. Ward, Govt. Printer. OCLC154283103.